Với các ứng dụng gọi video call trên chiếc điện thoại thông minh như: Zalo, Facebook.... Chỉ cần 1 cái chạm màn hình là chúng ta có thể gặp, nói, cười, trao đổi với những người thân yêu như họ đang ở ngay trước mặt.
Bác sĩ Bệnh viện Cù Lao Minh làm việc bên ngoài khu vực phòng cho F0.
Chưa bao giờ việc nhìn thấy nhau lại trở nên dễ dàng đến vậy. Ấy thế mà, có những nơi, những thời điểm, việc ấy lại không hề dễ dàng. Câu chuyện sau cánh cổng điều trị Covid-19 của Bệnh viện (BV) Đa khoa khu vực Cù Lao Minh và đó cũng là trường hợp của Cử nhân điều dưỡng Nguyễn Văn Thành Vinh, đang công tác tại BV Đa khoa khu vực Cù Lao Minh. Anh Thành Vinh cho biết: Đây là lần thứ 4 anh tham gia e-kíp điều trị bệnh nhân Covid-19 nặng. Mỗi lần tham gia như vậy thường kéo dài nhiều ngày nên việc gặp gỡ, trao đổi với gia đình chủ yếu là qua điện thoại.
“Thường mình tranh thủ gọi cho các con vào buổi tối, khi vợ đi làm về. Nhưng không phải lúc nào cũng tranh thủ gọi được đâu, bởi có đêm bệnh diễn biến liên tục, mình và đồng nghiệp phải theo dõi sát từng ca bệnh, xử trí ổn thì đêm cũng đã muộn.”
Anh Thành Vinh cho biết: Mặc đồ bảo hộ rất mệt, đi lại khó khăn, nóng nực, mất nước. Đặc biệt, do đây là khu hồi sức bệnh nặng, nên công việc của anh em trong e-kíp lại càng vất vả, ngoài điều trị về thuốc thì các anh em, đồng nghiệp còn phải chăm sóc toàn diện về ăn uống, vệ sinh cá nhân, bởi bệnh nhân chủ yếu là bệnh nằm liệt giường. Mỗi 1 ca khoảng 5, 6 tiếng, sau khi ra ca nhiều bạn chỉ có thể uống nước lấy sức, nghỉ ngơi rồi mới ăn nổi.
Còn bác sĩ chuyên khoa I - Đỗ Thị Minh Châu, BV Đa khoa khu vực Cù Lao Minh chia sẻ: “Bạn bè, đồng nghiệp của mình đã nhiễm Covid-19 rồi nên mình nghĩ hôm nay khỏe mình cống hiến, ngày mai mình bệnh thì đồng nghiệp, anh em sẽ tiếp tục cống hiến.”
Hay chia sẻ đầy tâm huyết của Cử nhân điều dưỡng Nguyễn Thị Mạnh - Trưởng khoa Điều dưỡng, BV Đa khoa khu vực Cù Lao Minh: “Khi chọn nghề y, bản thân mình chưa nghĩ nhiều về sứ mệnh, nhưng khi làm nghề, nhìn thấy niềm vui của người bệnh vượt qua cơn thập tử nhất sinh, hay niềm vui của các gia đình nhìn thấy bé con chào đời, đó cũng là niềm vui để mình có động lực theo đuổi nghề, vượt qua khó khăn, vất vả của nghề cho đến nay. Bản thân mình thấy lựa chọn của mình là đúng”.
Thương quá, những câu chuyện giản đơn nhưng thấm sâu vào lòng mỗi chúng ta nỗi đồng cảm, xót xa. Một năm mới lại đến, và họ, những chiến sĩ áo trắng vẫn đang miệt mài với sứ mệnh. Phía sau họ là những gia đình chưa thể sum vầy. Chúng ta tri ân sự hy sinh, cống hiến quên mình của họ để rồi thấy trách nhiệm của mình phải cùng sẻ chia, chung tay để tiếp thêm sức mạnh cho ngành y tế trên con đường còn nhiều gian nan chưa có hồi kết.
Mong rằng mỗi người hãy góp 1 phần nhỏ bé vào công tác chống dịch, 5K+ vắc-xin + công nghệ và ý thức. Vắc-xin sẽ được phủ nhanh hơn, bệnh nhân đến viện, ca nặng sẽ không còn nhiều, rồi cánh cổng điều trị Covid-19 sẽ khép lại. Đội ngũ y, bác sĩ ở đây họ được trở về bên gia đình thân yêu của mình, để một năm mới thêm trọn vẹn, với nhiều hi vọng, dự tính cho tương lai.
Bài, ảnh: Ngọc Hoa (Báo Đồng Khởi)